Gửi bài này cho bạn bè 14.11.2007
Thá»i Váºn Việt – sá»± già y vò của tinh thần thanh khiết
Phá»ng vấn Nhà thÆ¡ Nguyá»…n Quang Dầu, Tổng biên táºp báo Thá»i Váºn Việt Các báo cáo khí tượng thuỷ văn cho biết, ngày 24.9.2007, một mặt trăng mới có tên Thời Vận Việt đã được bắn lên bầu trời báo chí Việt Nam. Sau hơn một tháng bay trên quỹ đạo, ánh sáng chói loà của tiểu hành tinh này đã làm choáng váng không ít người quan sát. Để tìm hiểu hiện tượng thiên nhiên kì thú có một không hai này, nhóm phóng viên talaCu đã có buổi gặp gỡ thân mật với nhà thơ Nguyễn Quang Dầu, Tổng biên tập Thời Vận Việt. Nhà thơ đã hồ hởi tiếp đón talaCu và trả lời tất cả những câu hỏi chúng tôi đặt ra, trừ một câu mà ông dùng quyền không trả lời để từ chối một cách nhã nhặn. Xin trân trọng giới thiệu bài phỏng vấn tới bạn đọc. talaCu: “Để đạt đến sự viên mãn cần có những nỗi giày vò tinh thần thanh khiết”. Có thể hiểu đó như là “tuyên ngôn” của Thời Vận Việt, thưa ông? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Chính xác, thanh khiết là như vậy. talaCu: Cái gì muốn đạt tới sự viên mãn? Và tại sao để đạt tới sự miên mãn, nó cần có những nỗi giày vò tinh thần thanh khiết? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Bạn thấy khó hiểu cũng đúng thôi, bạn cần có sự chiêm nghiệm, bạn trẻ ạ. Nhưng như thế kể cũng khó cho bạn quá. Thôi, bạn cứ hiểu nôm na thế này vậy: đây là thời điểm văn hoá Việt đang bừng nở sức mạnh tiềm ẩn, dân tộc ta sắp sửa đạt tới sự viên mãn, nhưng để đạt tới sự miên mãn đó, nó cần trải qua một giai đoạn giày vò tinh thần thanh khiết. talaCu: Vậy sứ mệnh của Thời Vận Việt là...? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Nếu bạn suy tư sâu về lịch sử dân tộc, bạn sẽ hiểu rằng, dân tộc Việt Nam đang tiến tới sự viên mãn. Đấy là cái thiên mệnh mà nó không thể không đi đến, cũng như chủ nghĩa cộng sản tất yếu sẽ là tương lai của loài người. Đã là tất yếu thì không thể tránh được, nhưng cái chúng ta có thể và cần phải làm là hành động để cho quá trình tiến tới viên mãn đó diễn ra nhanh hơn. Muốn vậy, chúng ta cần phải giày vò tinh thần thanh khiết. Đấy là sứ mệnh lịch sử của Thời Vận Việt. talaCu: Ông có thể giải thích rõ hơn? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Lịch sử tiến hoá của loài người là lịch sử tiến hoá về tinh thần, đó là sự khác biệt cơ bản giữa con người và cầm thú. Nhưng từ hồi đổi mới, Việt Nam mới chỉ tiến hoá về vật chất, còn tinh thần thì đứng im, thậm chí thụt lùi. Người Việt Nam mới chỉ biết đến những nỗi giày vò vật chất. Họ chưa hiểu thế nào là những nỗi giày vò tinh thần. Chúng tôi sẽ cho họ hiểu. talaCu: Nhưng tôi vẫn chưa hiểu tại sao lại “giày vò tinh thần thanh khiết”. Chữ “thanh khiết” ở đây có ý nghĩa gì, thưa ông? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Sự viên mãn chắc chắn sẽ đến, nhưng bạn cũng phải hiểu rằng, đây là thời kì quá độ, mà đã thời quá độ thì bao giờ cũng có lắm cái nhiễu nhương. Có kẻ tự khoác áo trí giả, làm dáng giày vò tinh thần như ai, nhưng đấy chẳng qua chỉ là những nỗi giày vò thấp kém. Nhiệm vụ của Thời Vận Việt là tuyên dương những nỗi giày vò thanh khiết và vạch mặt sự thấp kém. talaCu: Xin ông cho những ví dụ cụ thể? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Chẳng hạn, chúng tôi lập ra hẳn một câu lạc bộ để tuyên dương các tỉ phú. Chúng tôi muốn cho độc giả thấy rằng, hiện nay ở Việt Nam, các tỉ phú không chỉ là những người có tiền, họ còn là những người có tinh thần thanh khiết nhất. talaCu: Ngoài các tỉ phú ra, còn những ai xứng đáng được tuyên dương nữa? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: À, còn nhiều chứ. Chẳng hạn các quan chức, những người có địa vị cao trong xã hội. talaCu: Ví dụ? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Gần đây chúng tôi có bài phỏng vấn tuyên dương Thiếu tướng Hữu Tước. Ông ấy là một ví dụ tiêu biểu cho sự giày vò tinh thần thanh khiết. talaCu: Tại sao ông lại nói như vậy? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Rất đơn giản. Ông ấy là người có tất cả: quyền, tiền, địa vị xã hội. Nhưng ông ấy vẫn buồn, vẫn viết văn, viết thơ, viết nhạc, viết kịch. Các vở kịch của ông ấy được truyền hình nhà nước phát cho cả triệu người xem. Chỉ có điều tôi thấy tiếc là những tác phẩm kiệt xuất của ông ấy chưa được giới phê bình văn học chú ý đúng mức. Ông ấy là ví dụ lớn về sự giày vò tinh thần. Có lần ông ấy nói với tôi: chúng ta đã có tất cả, cái mà chúng ta còn thiếu là nhân văn. talaCu: Nhân văn? Có phải ông muốn nói tới khẩu hiệu của tờ Công An Nhân Văn và Nhân Văn Thế Giới do ông Hữu Tước làm tổng biên tập? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Đúng thế, bạn trẻ ạ. Còn nhớ năm 2002-2003, khi tôi có vinh hạnh đầu quân cho tờ Nhân Văn Thế Giới Cuối Tháng của thiếu tướng Hữu Tước, tôi có hỏi tại sao ông ấy lại chọn khẩu hiệu “ NHÂN VĂN – TIN CẬY – KỊP THỜI” làm kim chỉ nam cho báo công an, ông ấy nói: tin cậy, kịp thời thì báo nào chẳng thế. Chính nhân văn mới làm nên sự khác biệt căn bản giữa báo công an với các tờ báo khác. Tôi vô cùng ngưỡng mộ ông ấy, bởi ông ấy không chỉ hô khẩu hiệu, mà còn thực sự làm theo khẩu hiệu. Theo nhận thức của tôi, báo công an chính là biểu tượng chói sáng nhất cho tính nhân văn ở Việt Nam hôm nay. Đó là tấm gương mà Thời Vận Việt cần học tập. talaCu: Vậy ông đã học tập như thế nào? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Cổ nhân nói, học tập thì phải kiên trì. Phải nghiên cứu từng bước. Vả lại, học tập không chưa đủ. Cần có sáng tạo. Thời Vận Việt chính là kết quả của sự học tập có sáng tạo. talaCu: Xin ông nói rõ hơn. Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Như đã nói, nhân văn là giá trị bản sắc quý báu nhất của báo công an, chúng tôi du nhập bản sắc ấy. Nhưng chúng tôi còn phát triển hơn nữa. Chúng tôi tự hỏi: làm thế nào để cho cái bản sắc ấy thăng hoa lên một cấp bậc nữa? Để nó đạt tới sự viên mãn? Đấy là câu hỏi then chốt và chúng tôi đã tìm ra câu trả lời: giày vò tinh thần thanh khiết! Đấy là chìa khoá để Việt Nam ngẩng cao đầu đi vào thế giới toàn cầu hoá, đa phương, đa cực. talaCu: Theo ông, một người Việt Nam hôm nay cần làm gì để giày vò tinh thần thanh khiết? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Đấy chính là điều mà Thời Vận Việt sẽ chỉ ra cho họ. Giúp họ nâng tầm tinh thần lên, thoát khỏi đống bầy nhầy thấp kém mà họ đang ngụp lặn. talaCu: Ông hãy cho vài ví dụ về những kẻ có tinh thần thấp kém cần phải được nâng tầm. Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Rất nhiều. Chẳng hạn như đám tự xưng là nghệ sĩ đương đại, những kẻ bất tài, thấp kém nhưng không chịu yên phận. Đấy là những kẻ đem rác Tây về ngửi hít. Chúng tôi có loạt bài kịch liệt lên án đám ấy. talaCu: Nhưng có người nói, loạt bài ấy chỉ thiên về chụp mũ, áp đặt ý kiến chủ quan của các phóng viên chứ không thực sự thuyết phục độc giả... Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Đối với những kẻ tinh thần thấp kém, chúng tôi không cần thuyết phục. Chỉ cần viết sao cho nhân dân thấy họ cuồng vọng, điên, tâm thần, sính Tây, mất gốc... là đủ. Tất cả phóng viên của chúng tôi đều quán triệt phương pháp làm việc ấy. talaCu: Ngoài các nghệ sĩ đương đại ra, còn những kẻ thấp kém nào cần phải được nâng tầm tinh thần nữa, thưa ông? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Nhiều lắm. Theo suy nghĩ của cá nhân tôi, những kẻ tự xưng là nghệ sĩ đương đại chỉ thuộc loại bợ đít Tây và hoang tưởng nặng chứ chưa đến mức điên thật. Để nâng tầm tinh thần dân tộc, chúng tôi phải bắt đầu từ những tầng lớp thấp kém nhất: gái điếm, con nghiện ma tuý, đồng tính luyến ái... Chúng tôi đã mở ra hẳn chuyên mục “ tiếng gọi số phận” để giáo dục các đối tượng này. Tôi luôn nhắc nhở các phóng viên của mình là phải đi sâu vào khía cạnh tâm hồn, phơi bày những hành vi quái gở của chúng. Cần phải làm cho nhân dân ta thấy rằng, đấy là lũ nửa người nửa ngợm, nhầy nhụa như những con vật. Song không chỉ có thế: phóng viên của chúng tôi, vốn đều ngưỡng mộ tinh thần nhân văn của báo công an, đều hiểu rằng, bên cạnh việc phơi bày chi tiết đến từng chân lông các cảnh nhầy nhụa, họ cần phải bày tỏ tình thương (nếu cần thì phải khóc) với các số phận này. Phóng viên vừa là người thầy chỉ đường, vừa là bác sĩ trị bệnh, luôn sẵn sàng đưa ra những lời khuyên bảo cho những đối tượng thấp kém. Tôi là nhà thơ, đối tượng quan tâm của tôi là tâm hồn. Thế nên tôi buồn lắm. Sao xã hội ta bây giờ lắm kẻ thấp kém thế. talaCu: Tại sao, thưa ông? Đất nước đang tiến lên như vũ bão. Bạn bè quốc tế nhìn sang Việt Nam đều phải kinh ngạc, muốn học tập kinh nghiệm Việt Nam... Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Đúng thế. Trong khi đất nước đang hoá rồng, nhiều người con xuất sắc của dân tộc đang làm sáng danh bản lĩnh Việt Nam như các nhà tỉ phú hoặc các quan chức cao cấp (ví dụ thiếu tướng Hữu Tước), thì lại có một bộ phận tụt hậu, làm xấu hổ đất nước như bọn đĩ điếm, nghiện hút… Những kẻ này cần phải được bêu ra ánh sáng công luận. Chúng ta tự hỏi: đất nước bây giờ thiếu gì chứ? Sau hai mươi năm đổi mới, dân tai ai cũng được ăn được học, được giáo dục tử tế. Tại sao những kẻ đó không biết tự vươn lên mà lại lao đầu vào trác táng, đồi truỵ, cuồng vọng đến mức trở thành những kẻ cặn bã trong xã hội? Đấy chính là vì họ thấp kém về tinh thần. Họ cần phải được giáo dục bằng phương pháp giày vò tinh thần thanh khiết, qua đó tự nâng tầm lên. talaCu: Nhân việc ông đang nói xã hội ta ngày càng có nhiều loại người thấp kém về tinh thần. Xin hỏi, những người thấp kém thế có phải là những người xấu không, thưa ông? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Xấu. Thậm chí còn hơn cả xấu nữa. talaCu: Nghĩa là xã hội ta càng ngày càng có nhiều người xấu? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Tôi yêu nước và tôi tự hào là người Việt Nam. talaCu: Chúng tôi đang hỏi ông về việc, có phải xã hội ta đang ngày càng có nhiều người xấu? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Tôi có quyền không trả lời câu hỏi này. talaCu: Vâng, vậy chúng tôi xin hỏi câu khác. Thời Vận Việt vừa có bài phỏng vấn ông Vương Trí Khôn... Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Cho phép tôi cắt ngang lời bạn. Bài ấy chúng tôi đã kéo xuống rồi. Cả bài của ông Ngô Thả Phanh tiếp đó nữa. Kéo xuống nốt. talaCu: Tại sao thế, thưa ông? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Tôi đã nói rồi, thời bây giờ có những kẻ tự coi mình là trí giả, lấy việc nói xấu dân tộc làm lớp áo tri thức cho mình, mưu danh với thiên hạ, đấy là biểu hiện của sự tha hoá tinh thần cùng cực. Đối với những kẻ ấy, lẽ ra chúng tôi chỉ cần phê phán, chỉ ra những chỗ sai trái của họ như chúng tôi đã làm với đám nghệ sĩ đương đại là đủ, chứ không nên để cho họ phát biểu, bôi bẩn diễn đàn. Sau hai ngày đăng bài phỏng vấn, chúng tôi nhận ra đó là một sai lầm, vì vậy đã kéo xuống. talaCu: Không một lời giải thích với độc giả? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Bạn hỏi sao? talaCu: Các ông kéo bài xuống nhưng không giải thích gì với độc giả? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Vâng. Thì sao? talaCu: Chúng tôi tưởng... Ở các nước phương Tây, họ không làm thế. Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Anh tưởng cái gì? Anh thấy ở Việt Nam có báo nào kéo bài xuống mà thông báo lý do với độc giả chưa? Đừng tưởng cái gì cũng bắt chước Tây. Rác của Tây cũng hít lấy hít để. Người Việt Nam phải biết mình là ai. Mỗi quốc gia có luật pháp riêng, anh hiểu chưa? talaCu: Vâng, có lẽ buổi phóng vấn đã dài. Xin đặt thêm một câu hỏi nữa: Thời Vận Việt sẽ làm gì nếu những người có tinh thần thấp kém bị các ông phê phán vẫn không tỉnh ngộ? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Chúng tôi sẽ có những biện pháp thích hợp, từng bước giúp các tinh thần thấp kém hiểu rằng, để thành người tốt, họ hãy ngước mắt lên mà nhìn các tinh thần thanh khiết. Bởi vậy, chúng tôi sẽ tiếp tục kiên trì tiến hành song song hai biện pháp: thứ nhất, chúng tôi tuyên dương những tinh thần thanh khiết (ví dụ những tỉ phú hoặc những người có quyền như thiếu tướng Hữu Tước) để mọi người nhìn thấy mà học tập; thứ hai, chúng tôi vạch mặt các tinh thần thấp kém (mà tiêu biểu là những kẻ tự xưng là trí giả, tự xưng là nghệ sĩ đương đại, bọn gái điếm, bọn nghiện hút, bọn đồng tính luyến ái...) để mọi người biết mà tránh... Tóm lại, chúng tôi đóng vai trò quan toà lương tâm. Anh hãy đọc kĩ tuyên ngôn của chúng tôi. Nhiệm vụ của Thời Vận Việt là: “... chỉ ra những loại mầm cây nào sẽ cho hoa trái, những loại kén nào sẽ nở thành những cánh bướm.” talaCu: Rất hình ảnh. Rất thơ mộng, thưa ông. Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Bạn trẻ ơi, cuộc đời thì nhuộm nhoạm, nhưng hãy tin tôi: Thơ sẽ cứu rỗi đời sống thấp kém này của chúng ta. Chỉ có thơ thôi. Thơ sẽ đưa chúng ta “ vượt lên khỏi tầm rừng thấp”, để mỗi chúng ta trở thành Một, thành Riêng, thành Duy nhất... talaCu: Thời Vận Việt - một sự kết hợp chưa từng có... Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Sự kết hợp hoàn hảo giữa lý tính được thể hiện qua sức mạnh tư bản và công nghệ của Vi-En-En, đạo đức nhân văn sâu sắc du nhập từ báo công an, và mỹ học dân tộc đúc kết trong biểu tượng của vầng trăng phương Đông... talaCu: Ngắn gọn: Thời Vận Việt = Tư bản + Đạo đức công an + Mỹ học thuần khiết Việt Á Đông. Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Vậy là bạn đã ngộ ra rồi đấy, bạn trẻ ạ. talaCu: Và đó là công thức cho sự giày vò tinh thần thanh khiết? Nhà thơ Nguyễn Quang Dầu: Tôi chỉ sợ các bạn trẻ hôm nay không hiểu đúng triết lý của chúng tôi. Bạn hiểu thế là tôi yên tâm rồi. Vậy nhé, hãy tiếp tục đồng hành cùng chúng tôi: Thời Vận Việt – hành trình của một mặt trăng mới. talaCu: Xin cảm ơn ông. (Nhóm phóng viên talaCu) © 2007 talaCu
Gửi bài này cho bạn bè 7.11.2007
Nghiêm khắc rà soát lại quy chế cấp giấy phép hà nh nghỠnói xấu dân tộc
talaCu Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân
Số 44 – Ngày 07 tháng 11 năm 2007 Nghiêm khắc rà soát lại quy chế cấp giấy phép hành nghề nói xấu dân tộc Dịch SARS mới qua, dịch vịt gà H5N1 chưa dứt, dịch "chim vành khuyên" chưa trừ tận gốc, lại đến dịch Blog dịch mắm tôm tiêu chảy tràn lan, nay sang dịch nói xấu dân tộc, virus mang tên khoa học THTXCNV! (Vè chống dịch của Bộ Y tế) Không thể nhắm mắt nhìn giang sơn gấm vóc, nước non ngàn dặm của cha ông ta, đặc biệt là của đại thi hào Nguyễn Du, rơi vào nanh vuốt của virus hiểm nghèo THTXCNV, nhóm phóng viên của tờ báo mạng nổi tiếng VieTimes gồm một nam phóng viên không xưng danh, đại diện cho đội ngũ canh giữ truyền thống dân tộc, hàng chục độc giả đại diện cho nhân dân Việt Nam, và nhà hoạt động kịch nghệ lỗi lạc Ngô Thảo, đại diện cho giới trí thức tinh hoa, đã khẩn thiết đề nghị Bộ Y tế nghiêm khắc rà soát lại quy chế cấp giấy phép hành nghề nói xấu dân tộc. Để tránh những hoảng loạn tập thể do virus THTXCNV cực nguy hiểm và hiện chưa có thuốc chữa thực sự hữu hiệu gây ra, sau 3 ngày hội thảo công khai, Bộ Y tế và các thành phần tham gia đã quyết định rút vào họp kín. Kết quả cuối cùng còn chưa được công bố, nhưng theo một số nguồn thạo tin thì những điểm sau đã được nhất trí thông qua: - Giấy phép hành nghề nói xấu dân tộc chỉ được cấp vĩnh viễn cho các cá nhân có bằng chứng nhận là một bậc Thánh, là thành viên của Hội các Thần Thánh Việt Nam. (Ban chấp hành Hội này gồm bốn vị thánh "Tứ bất tử" và Đức Thánh Trần, họp 99 năm một lần. Đơn xin gia nhập Hội gần đây nhất của cố Chủ tịch Hồ Chí Minh hiện chưa được xét.)
- Trường hợp chưa phong Thánh có thể được cấp giấy phép ngắn hạn, tuy nhiên người muốn hành nghề này phải chứng minh rằng mình không uyên bác quá hoá khùng (cơ quan giám định: Tạp chí Nghệ thuật Sân khấu do ông Ngô Thảo là Tổng Biên tập); bản thân mình, đặc biệt là tâm địa mình, và gia đình cùng họ hàng gia tộc ba đời không nhiễm virus THTXCNV (cơ quan giám định: báo điện tử VieTimes).
- Người muốn hành nghề này cũng phải ký vào một bản cam đoan không hành nghề này nhằm mục đích mưu danh với thiên hạ, không thực hiện nghề này với tất cả niềm tự tin, không được có cảm hứng với công việc, không được có thái độ nghiêm túc mà bắt buộc phải có thái độ hài hước, và không được đem mình làm mồi cho chủ nghĩa phát xít.
- Những điều kiện khác cũng được quy định tỉ mỉ, chẳng hạn:
- phải nêu rõ nguồn gốc khoa học của mỗi thói hư tật xấu: đó là của người Kinh, người Mèo, người Êđê, của loài người nói chung hay của loài vật, của một hoàn cảnh cụ thể hay của Tổng thống Pháp, Tổng thống Mỹ, của một dân tộc trưởng thành rồi hay của một đất nước có những người đang gồng mình giữ biên cương hải đảo.
- không được phép sử dụng thông tin của loài cá dưới nước để đánh giá về loài chim trên trời. Tất cả những gì mà người nước ngoài khen Việt Nam đều đúng và nên truyền bá, vì đó là cái nhìn khách quan từ bên ngoài. Tất cả những gì mà người nước ngoài chê Việt Nam đều sai và nghiêm cấm sử dụng, vì thiếu cái nhìn khách quan từ bên trong.
- mỗi lần nêu một thói hư tật xấu đều phải kèm theo tất cả các truyền thống tốt đẹp, nét hay tính tốt của dân tộc, đặc biệt là Nguyễn Du với Truyện Kiều và các anh hùng hào kiệt.
- …
Cuối cùng là một quy định có thể giúp thanh lọc ngay lập tức số người đang rắp tâm theo đuổi nghề này: Theo yêu cầu của Nhóm phóng viên VieTimes, khi hành nghề nói xấu dân tộc, người hành nghề phải rùng mình. Ai không rùng mình, yêu cầu đi làm nghề khác. Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 17 Hồ Cẩm Đào: Tôi xin tuyên bố khai mạc đại hội cổ đông của chúng ta hôm nay. (Chappatte) Dân chủ của dân đen (Tác giả: Tindung. Tú Nếu sưu tầm) Tên phản động Nguyễn Phương Anh lấy cớ hoạt động chính trị nên hành xử như kiểu quý tộc đặc quyền. Theo thông tin chính thức của công an, hôm 30/10/2007, trên đường đi Lạng Sơn y đã va quệt làm đổ một xe đạp thồ của một người bán rau. | Nguyễn Phương Anh trước khi đi Lạng Sơn |
Y cậy thế là hoạt động nhân quyền nên không ai dám giữ vì sợ y lu loa lên. Công an đã giải thích cho bà cụ nhà quê đó là không động vào tay này được, y có đội dân chủ bên ngoài mạnh lắm. Nhưng dân tình thấy tay dân chủ này ngứa mắt, chưa thành công đã có đặc quyền ngoại giao bất khả xâm phạm, nên tẩn cho một trận để hiểu rằng dân chủ của dân đen rất đơn giản. | Nguyễn Phương Anh sau khi quyền “dân chủ của dân đen” được thực thi |
Bài học cho những người hành nghề dân chủ: Công an hứa sẽ không động vào quý vị. Cần để ý những người không mặc đồng phục công an. Khi đi đường quý vị nên đội mũ bảo hiểm và nhớ mang theo một túi bông băng y tế kèm theo thuốc đỏ để trị chấn thương ở đầu. Tin, bài liên quan: www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/ 2007/10/071031_vietdissident.shtml Ai lịch lãm hơn ai? Tổng thống Pháp Sarkozy và Thủ tướng Israel Olmert đều muốn nhường ưu tiên cho đồng nghiệp Tôi có cái may của cái ngu Những lời vàng ngọc sau đây có thể là của ai? Một diễn viên? Một chính khách? Một cầu thủ? Một bác nông dân? Một bà nội trợ? Một nhà văn? Một doanh nhân? Một vị tướng? Một nhà báo Tôi học hành ít. Nhưng tôi rất phản đối những người đi học mà mài chữ ra làm trăm mảnh rồi ghép lại. Tôi có cái may của cái ngu. Thế thì cái trình độ học nói lên điều gì? Đấy chỉ là một lối nói khinh bỉ những người nhà quê, khinh bỉ những người ít học. Tài năng đâu phải cứ học là được! Thôi thì tôi cứ nhận là tôi vô học, tôi mù chữ... nghĩa là tôi ngu. Chính vì tôi ngu nên tôi không bị ảnh hưởng của người khác nên tôi may mắn không là con khỉ bắt chước… Cái may nhất của tôi là đã không trở thành thằng lưu manh. Học mà đi ăn cắp thì học làm gì? Nếu không đoán được, mời bạn tìm lời đáp tại đây: http://vietnamnet.vn/giaitri/2006/04/555919/ Bí mật của Dumbledore Điều quan trọng hé ra từ tập cuối của bộ Harry Potter không phải là chuyện Dumbledore đồng tính, mà là việc Dumbledore không thuộc Đảng Cộng hoà! (Jeff Danziger) Chung thuỷ
Vợ chồng nhà nọ có sáu đứa con, nay thêm đứa thứ bảy. Thấy chồng mặt mũi đăm chiêu cáu kỉnh, vợ gặng hỏi. Gặng mãi, chồng không nhịn được, đành thú thật rằng mình khổ sở vì không chắc thằng Nhỏ có đúng là con mình không. Vợ đáp: “Anh yên tâm đi. Riêng thằng Nhỏ thì em biết chắc nó là con anh.”
*
Nàng là một phụ nữ rất quyến rũ mà chồng lại thường xuyên đi công tác xa. Một bữa chồng đi vắng, nàng đang buồn chán thì một đồng nghiệp của chồng ghé chơi. Anh này đã nhiều phen đánh tín hiệu, nhưng nàng vẫn một mực chung thuỷ. Lần này cũng vậy, bao nhiêu cám dỗ đều vô hiệu, mãi đến khi anh ta đưa 10 triệu thì nàng xiêu lòng.
Hôm sau chồng về, hỏi ngay: “Hôm qua thằng ấy đưa cho em 10 triệu phải không?”
Nàng vừa đáp “vâng”, vừa run rẩy định sụp xuống chân chồng xin tha tội thì chồng nói tiếp: “Hôm kia nó vay anh 10 triệu, nó hứa sống hứa chết là một ngày sau sẽ đem tiền đến nhà ta trả. Đúng là thằng biết giữ lời.”
Gửi bài này cho bạn bè 24.10.2007
Tát tai cùng ngà y mai phát triển
talaCu Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân
Số 43 – Ngày 24 tháng 10 năm 2007 Đức Dalai Lama tại Washington Bush đã thuộc bài học luân hồi: “Ngài là Đức Dalai Lama, còn tôi là hoá kiếp vòng hai của Bush.” (Chappatte) Tú Nếu Tát tai cùng ngày mai phát triển Nhằm từng bước nâng cao, tiến tới hoàn thiện chuyên môn nghiệp vụ và lập thành tích chào mừng sự kiện Việt Nam vừa được bầu vào ghế uỷ viên không thường trực của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, Bộ Công an Việt Nam sẽ áp dụng chương trình “Tát tai cùng ngày mai phát triển” kể từ ngày 01/01/2008. Do nhận thấy phương pháp “phê và tự phê” hiện không còn hiệu quả trong thời kỳ hội nhập, (“tự phê” nay đã chuyển thành “tự quảng cáo”), Bộ Công an sẽ đẩy mạnh công tác “phê”. Nói cách khác, người có lỗi phải được các đồng chí của mình giúp đỡ để nhận ra sai lầm mà phát triển. Mô hình mà Bộ Công an sắp áp dụng được rút kinh nghiệm từ một sáng tạo của ngành công an tỉnh Hà Tĩnh. Ngày 07/09 vừa qua, trung uý Phạm Văn Hùng, khi thấy cậu bạn Nguyễn Văn Đắc của mình vi phạm lỗi giao thông, đã không ngần ngại “tát anh Đắc với mong muốn nhắc cậu bạn không được uống rượu, để đầu trần phóng xe máy” (trích nguyên văn). Trung uý Hùng sau đó tuy đã nhận kỷ luật và đồng ý chuyển công tác, nhưng may mắn là kỷ luật chưa được thực hiện vì công an Hà Tĩnh “chưa biết chuyển trung uý Hùng về đơn vị nào” (trích nguyên văn) và sau khi nghiên cứu vấn đề một cách khoa học, Bộ Công an đã nhận thấy đây là một mô hình tốt cần được nhân rộng. Mỗi chiến sĩ công an cần nhớ kỹ câu thứ hai trong “6 điều Bác Hồ dạy công an nhân dân” ( Trong quan hệ với đồng sự, với đồng chí của mình thì phải có tinh thần thân ái, giúp đỡ), coi tiến bộ của người là tiến bộ của bản thân mình, đó là quan hệ giữa cái đức và cái tài trong quan hệ công tác giữa các đồng sự. Kể từ ngày 01/01/2008, khi nhận thấy đồng nghiệp và nhân dân có các lỗi/sai phạm, các chiến sĩ có nhiệm vụ phải ngay lập tức tát cho người đối diện một cái thật đau để người này mau chóng nhận sai lầm. Khi người đối diện đã công khai nhận lỗi (lời nói hoặc văn bản cùng có tác dụng tương đương), chiến sĩ công an có nhiệm vụ phải giải thích một cách từ tốn cho người đối diện biết họ đã phạm vào lỗi gì. Trung uý Hùng tát tai anh Đắc ngay khi thấy bạn có lỗi . Khi bạn đã nhận lỗi, trung úy Hùng từ tốn giải thích cho bạn nghe lỗi của bạn là gì. Vừa có tin trung uý Hùng đã được đích thân giám đốc công an Hà Tĩnh phát bằng khen và phần thưởng trị giá mười triệu đồng do phát hiện của mình. Cũng nói thêm là ông Lê Hồng Anh, Bộ trưởng Bộ Công an, khi trả lời báo chí, đã cho biết Bộ sẽ thực hiện chương trình này cùng một số dự án tương tự khác với tổng số vốn 16.000 tỉ đồng (1 tỉ đô la Mỹ) theo phương châm “vừa làm vừa rút kinh nghiệm”. Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 17 Hồ Cẩm Đào: Trung Quốc dự tính sẽ có một số cởi mở về chính trị chừng nào Trung ương Đảng vẫn giữ trọn toàn bộ quyền lực. Trung Quốc cũng sẵn lòng thúc đẩy tính công khai và tính minh bạch mà chất lượng không khí Trung Quốc cho phép. (Tom Toles) Nguyên tắc thông tin từ trên xuống Tổng giám đốc chỉ đạo cho giám đốc phân xưởng: "Đúng 9 giờ sáng mai sẽ có nhật thực. Mấy chục năm mới có một lần, vậy đồng chí cho công nhân ăn mặc chỉnh tề ra xem. Tôi sẽ đích thân đứng ra thuyết minh. Trường hợp trời mưa không quan sát được thì tập trung về hội trường." Giám đốc phân xưởng chỉ đạo cho trưởng ca: "Theo chỉ thị của đồng chí tổng giám đốc, đúng 9 giờ sáng mai sẽ có nhật thực. Trường hợp trời mưa mà ăn mặc chỉnh tề thì không quan sát được, công nhân phải đích thân tập trung về hội trường thuyết minh cho mặt trời biến mất mấy chục năm một lần." Trưởng ca chỉ đạo cho trưởng nhóm: "Theo chỉ thị mấy chục năm một lần của đồng chí tổng giám đốc, việc mặt trời biến mất tại hội trường sẽ diễn ra đúng 9 giờ sáng mai, toàn thể công nhân phải ăn mặc chỉnh tề có thuyết minh. Đồng chí tổng giám đốc sẽ đích thân quyết định về việc trời mưa hay không mưa." Trưởng nhóm thông báo cho công nhân: "Sau mấy chục năm, 9 giờ sáng mai mà trời mưa một lần trong hội trường thì đồng chí tổng giám đốc sẽ ăn mặc chỉnh tề và đích thân biến mất." Công nhân bảo nhau: "9 giờ sáng mai là tổng giám đốc biến. Sao mấy chục năm vừa rồi không thế luôn cho được việc nhỉ?" Người kế nhiệm của Putin đã sẵn sàng (Clay Bennett) Ngô Quốc Phương Bạn đã thử một lần quan tâm đến khảo cổ học dưới biển? Những người đầu tiên chạy ma-ra-tông đến từ một quốc gia cổ xưa trong khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Gần đây, các nhà khảo cổ học dưới biển vừa cho công bố kết quả khai quật một trầm tích dưới lòng biển ở khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Người ta đã phát hiện ra rằng, cách đây khoảng trên 40.O00 năm, ở một mảnh đất giờ đã chìm sâu dưới đáy biển, có một quốc gia đặc biệt với tên gọi là Ba-ka-sa. Quốc gia này chẳng có hay ít có bất cứ một đặc điểm gì nổi bật mà ngày nay ta hay gọi là "thành tích phát triển" so với các quốc gia, cộng đồng, tộc người cùng thời với nó, nhưng Ba-ka-sa lại có một thành tích khác thường: công dân của họ có khối lượng vận động chạy đường dài và thời gian chạy việt dã suốt đời lâu nhất . Một cuốn sách cổ khắc chữ Ba-ka-sa trên xương cá voi còn ghi lại, một cụ già 77 tuổi đã chạy suốt 24/24 tiếng đồng hồ, và 7/7 ngày trong suốt nhiều năm từ khi còn trẻ tới lúc gần đất xa trời. Nhiều lúc, cụ còn luyện tập chạy từ toà nhà trụ sở của Đảng Cá Voi sang toà nhà của Lưỡng Viện "Cá chim và cá ba-sa", trong lúc xin ý kiến sửa đổi đạo luật cao nhất của đất nước Ba-ka-sa. Cũng theo cuốn sách cổ vừa nói, cụ cứ chạy hết cửa bên này, lại đến cửa bên kia của hai toà nhà nói trên, không ngơi nghỉ trong suốt đời cụ, trong tay vẫn cầm bản dự thảo đề xuất sửa đổi đó. Sau khi cụ mất , con cháu cụ vẫn tiếp tục phương pháp luyện tập qua thực tế này và đã đạt được nhiều thành tích thể thao xuất sắc. Các nhà khảo cổ học tính toán là cụ đã chạy ít nhất hết quãng đường gần 10 vòng trái đất. Tuy nhiên rất tiếc, do thời gian tàn phá, trong cuốn sách khắc trên xương cá voi nói trên không còn bất cứ thông tin nào ghi lại đích đến của cuộc chạy việt dã (mà ngày nay gọi là chạy siêu ma-ra-thông) của cụ. Cuối cùng, các nhà khảo cổ học dưới biển cũng cho biết , dân xứ sở Ba-ka-sa có đốt sống cổ phát triển theo kiểu hươu cao cổ, có thể do dành quá nhiều thời gian nghển cổ theo dõi các vận động viên về đích nên chiều dài các đốt sống cổ đó mới đạt kích thước như vậy. Trong lúc tôi đang ghi những dòng này thì được biết hội thảo quốc tế liên ngành sử học - khảo cổ học và nhân học thế giới sắp tới sẽ yêu cầu các sách giáo khoa lịch sử sửa lại chi tiết, theo đó, quốc gia có nghị viện đầu tiên trên thế giới không phải ở bất cứ nơi nào khác, mà ở chính xứ sở Ba-ka-sa. Các bạn có thể vào bên cạnh đường dẫn (link) sau đây để tham khảo thêm về kết quả nghiên cứu của nhóm khảo cổ học: http://vietnamnet.vn/service/printversion.vnn?article_id=992642 Miệng dân "Cán bộ Nam kỳ tui không sợ, Bắc kỳ tui cũng không sợ. Chỉ sợ nhất mấy cán bộ... chơi kỳ." "Còn tui, cán bộ chống Tây tui không sợ, cán bộ chống Mỹ cũng không sợ. Chỉ sợ nhất mấy cán bộ... chống nạnh." "Còn tớ, cán bộ đầy tớ nhân dân tớ không sợ, cán bộ đầy tớ Đảng tớ cũng không sợ. Chỉ sợ nhất mấy cán bộ... đầy đọa tớ." (NTM sưu tầm) Con chim chần chừ Có một con chim nhỏ và lười nhác, đến mùa phải bay về phương Nam nó không chịu bay đi mà cứ ở lại. Chẳng bao lâu mùa đông đến, trời rét và thức ăn trở nên khan hiếm. Chim ta bắt buộc phải bay đi trốn cái rét. Không may cho nó, trong khi bay cánh nó bị lạnh cóng không vỗ được nữa, chim ta rơi xuống một bãi chăn bò. Trong khi chim vừa nằm vừa run, một con bò đi qua và ị lên đó một bãi. Chim ta tưởng đời mình thế là đi tong, nhưng nằm một lúc trong đống cứt bò lại thấy rất ấm áp. Nó khoái chí và cất tiếng hót. Một con mèo đi ngang qua, nghe tiếng chim hót, bèn lại gần, lôi chú chim ra khỏi đống cứt bò và chén ngay tức thì. Những bài học rút ra: - Chần chừ quá lâu thì sẽ bị bỏ mặc trong giá rét.
- Kẻ ị lên đầu anh không nhất thiết là kẻ thù của anh.
- Kẻ lôi anh ra khỏi đống phân không nhất thiết là bạn của anh.
- Đang ngập sâu trong đống phân mà lại cảm thấy ấm áp và hạnh phúc thì tốt nhất là nên câm miệng lại.
(Độc giả lùn)
Gửi bài này cho bạn bè 3.10.2007
Giết nhầm nhất định tốt hơn bỠsót
talaCu Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân
Số 42 – Ngày 03 tháng 10 năm 2007 Đối thoại và hoà giải dân tộc tại Miến Điện (El Mundo) Lật mặt những kẻ kích động biểu tình gây rối Naypyitaw - Myo Zaw, kẻ bị bắt quả tang vào sáng 23-9 khi đang chuẩn bị phát tiền cho một số nhà sư đang tụng kinh tại chùa Sule (Yangon) nhằm mua chuộc, kích động họ đi biểu tình gây rối, vốn là một kẻ phản động đội lốt tu hành. Cholay đang kích động qua loa, trong khi Myo Zaw cầm túi ni-lông đựng tiền chuẩn bị phát Chỉ vì nhẹ dạ nghe lời xúi giục và trót nhận tiền công biểu tình, các nhà sư đã trở thành nạn nhân của thời tiết, khi Miến Điện đang vào mùa mưa... ... và mùa lụt Tướng Than Shwe đã đích thân chỉ đạo đưa các chú tiểu không chịu nổi thời tiết khắc nghiệt này vào các Làng trẻ em SOS để tạm lánh nạn. Lai lịch bất hảo Myo Zaw sinh năm 1943, nguyên quán ở Thaton thuộc Mon, là thuộc hạ của Cholay. Trong suốt thời gian dài, Myo Zaw đã liên tục được cất nhắc vào các “vị trí trọng yếu” trong cái gọi là “Giáo hội Phật giáo Burma Thống nhất” (GHPGBTN), một tổ chức tôn giáo không được thừa nhận ở Miến Điện. Myo Zaw đã trở thành tay sai đắc lực của Cholay thực hiện những âm mưu, kế hoạch nhằm phục vụ hoạt động của “GHPGBTN”, phá hoại chính sách đại đoàn kết của Hội đồng Hoà bình và Phát triển (HB&PT) Nhà nước Miến Điện và Tướng Than Shwe. Myo Zaw có một lai lịch bất hảo. Ông ta đảm nhiệm công tác liên lạc, tổ chức các hoạt động nhằm khuếch trương thanh thế của “GHPGBTN” và làm cầu nối thông tin với các tổ chức Phật giáo Miến Điện lưu vong. Từ năm 1978-1986, Myo Zaw đã bị tập trung cải tạo, do hăng hái tham gia các hoạt động của những phần tử đội lốt tu hành chống phá Hội đồng HB&PT Nhà nước và vi phạm pháp luật. Đến năm 1987, Myo Zaw được trả tự do. Song, ông ta vẫn chứng nào tật ấy, lại tiếp tục tiến hành các hoạt động chống phá Hội đồng HB&PT Nhà nước dưới sự chỉ đạo của Cholay và sự tiếp tay của các thế lực phản động lưu vong. Ngày 2-10-1992, Myo Zaw bị cơ quan chức năng bắt quả tang khi đang lưu hành nhiều tài liệu có nội dung chống lại Hội đồng HB&PT Nhà nước, bị án phạt 5 năm tù giam và quản chế 5 năm sau khi mãn hạn tù. Sau thời gian này, Myo Zaw tiếp tục về cư trú tại chùa Sule. Để tận dụng và khai thác “năng lực” phản động của y, Cholay và các phần tử phản động lưu vong ngoài nước cử y vào cái gọi là “Viện Hóa đạo” của “GHPGBTN” và được giao đứng đầu cái gọi là “Tổng vụ Từ thiện Xã hội” - thực chất chỉ làm nhiệm vụ liên lạc, do thám tình hình. Trâng tráo xuyên tạc sự thật Là tu sĩ, miệng vẫn niệm nam mô, tay vẫn lần tràng hạt, nhưng Myo Zaw lại rất hăng hái tham gia các hoạt động tổn hại đến lợi ích của dân tộc, trái với đạo pháp. Với cương vị phụ trách các “hoạt động xã hội” của “Viện Hóa đạo”, Myo Zaw còn được giao nhiệm vụ tiếp xúc, liên lạc với các thế lực phản động lưu vong và "Khối 8888". Ngay sau khi bị cơ quan chức năng bắt quả tang đang phát tiền nhằm kích động các nhà sư đi biểu tình, rồi bị trả về nơi cư trú ở Thaton, Myo Zaw lập tức lên tiếng bóp méo, xuyên tạc sự thật qua các trang tin điện tử chuyên chống phá Hội đồng HB&PT Nhà nước Miến Điện ở hải ngoại. Đây là một trong những hình ảnh tuyệt đẹp vẫn hàng ngày diễn ra trên đất nước Miến Điện thanh bình nhưng đã bị luận điệu tuyên truyền của bè lũ Cholay và Myo Zaw bóp méo, gây hiểu lầm nghiêm trọng về Miến Điện tại nước ngoài. Song, sự thật vẫn là sự thật. Những việc làm đi ngược lại lợi ích dân tộc, chống phá Hội đồng HB&PT Nhà nước của Cholay và Myo Zaw là nhằm lấy lòng bọn phản động và các phần tử cơ hội chính trị trong và ngoài nước, phục vụ cho mưu đồ chính trị riêng của cá nhân. Qua những việc làm như vậy, chính họ đã tự để lộ chân tướng của những kẻ phản động đội lốt tu hành. (Tin, bài liên quan: http://www.nld.com.vn/tintuc/phap-luat/200530.asp) Giết nhầm nhất định tốt hơn bỏ sót Trong tinh thần kề vai sát cánh, toàn thế giới một lòng chống hoạ khủng bố, mới đây Cục Tình báo Việt Nam đã tổ chức một hội thảo quốc tế tại Hà Nội với chủ đề "Giết nhầm nhất định tốt hơn bỏ sót", nhằm trao đổi nghiệp vụ với các đồng nghiệp Mỹ và Israel. Áp dụng sốt dẻo những vấn đề lí thuyết, các thành viên tham dự đã bí mật rời Hà Nội, lên phía Tây Bắc để triển khai nhiệm vụ bắt lợn rừng, loài thú thường khủng bố đời sống yên bình của bà con miền núi. Vừa đặt chân đến Tây Bắc, sau chưa đầy một tiếng đồng hồ, các chiến sĩ Mỹ thuộc cơ quan CIA đã lập thành tích đem về trình ban tổ chức hội thảo một miếng thịt chi chít vết đạn xuyên qua. Giám định xác nhận, đó chính là thịt lợn rừng. Đoàn CIA được ghi 100 điểm trên phiếu thành tích. Hai tiếng đồng hồ sau, các chiến sĩ Israel thuộc cơ quan Mossad khuân về cả một gia đình lợn rừng, con nào con nấy đều bị một viên đạn xuyên thủng đầu. Đoàn Mossad được ghi 200 điểm. Mãi tối mịt mới thấy đoàn Việt Nam gồm 5 chiến sĩ thuộc cơ quan Cục Tình báo trở về. Bốn chiến sĩ ra sức giữ chặt một con hươu không cho chạy thoát, còn chiến sĩ thứ năm thì vừa đấm, đạp, dùng gậy phang, vừa quát: "Đồ ngoan cố! Mày có thành khẩn nhận là lợn rừng không thì bảo!" Đỗ Kh. Trưa nghe tiếng Pick up thắng gấp Ngày 9.9 vừa qua, cô Nguyễn Thị Bông có việc phải ghé xuống Quận Cam. Là chủ một tiệm nail ở Norwalk, cô đến Little Saigon Spa Supplies ở góc Westminster và Magnolia trong khu chợ Phát Tài cũ để mua nước rửa chân khử trùng của Đài Loan, đặc biệt tuần này $4.99 một chai, mua thùng 12 chai tặng thêm 12 khẩu trang (chống bụi trong khi giũa móng). Đường Magnolia là trục lộ dẫn đến trung tâm Garden Grove, nơi tờ Nam Weekly đặt trụ sở. Khi cô Bông vừa ở cửa hàng ra thì một đoàn xe 4 chiếc Pick up thuộc loại thường dùng để chở máy cắt cỏ đang lao vút bỗng thắng gấp ở ngã tư. Bên kia đường là khu văn phòng bác sĩ bằng nhà tiền chế tạm thời đang được xây dựng lại. Đoàn xe quát các thợ đang khuân vác gạch lót sàn vào công trường phải dang ra. Tiện gạch trong tay, một thợ này ném miếng mẫu của Home Depot về phía họ. Chẳng biết có trúng hay là xước nước sơn của chiếc nào nhưng toán người trên xe nổ súng tứ phía để trả đũa. Một nhân chứng kể lại, cô Bông đang ở parking phía đối diện trúng một viên đạn và quỵ một chân xuống thì từ đoàn xe nã thêm vào người cô liên tiếp mấy phát nữa khiến cô nằm gục, tay vẫn không buông thùng nước rửa nhưng các khẩu trang tặng thêm rơi ra, bị gió Santa Ana lùa tung, bay tơi tả về hướng đường Trask như cánh bướm trong một truyện ngắn của Khái Hưng. Có 4 người thiệt mạng vào dịp vừa mới kể, toán nổ súng này thuộc công ty tư nhân Blanca Luz (ánh sáng trắng) của Mexico, được thuê đến Little Saigon để bảo vệ Nam Weekly vì họ bị quần chúng địa phương đe doạ sau khi tờ báo này mang tự do phát biểu, tự do tư tưởng và tự do ngôn luận đến miền đất độc tài này. Trong tuần lễ sau ngày 9.9, các đoàn Pick up hộ tống của Blanca Luz trên đường phố Bolsa nổ súng bừa bãi khiến 43 người bị thương và ít nhất là 16 người thiệt mạng, khi thì đang xếp hàng trước Lộc Đỉnh Ký ăn mì, lúc đang ngồi trong Lê Nẫm uốn tóc. Chuyện “nổ” lớn là vào trưa ngày 16.9, trên đường Brookhurst về phía nam của Bolsa chỉ có 2 block, xế Đài Phát thanh 1430 AM và trước mặt Coffee Factory làm 11 người chết và 12 bị thương. Theo chính quyền địa phương, Blanca Luz bất thần nổ súng vào một chiếc xe màu trắng đang tìm cách vượt, hoặc là đang quay đầu. Danh tính của người đàn ông trên xe thì chưa rõ, ông bị bắn chết ngay trên tay lái, và bác sĩ Lê Thị Hạnh Phước ngồi bên rú lên thì cũng bị bắn nốt. BS Hạnh Phước ôm một con nhỏ không cột dây an toàn và chiếc xe phát nổ làm chết cả đứa bé. Cảnh sát giao thông có mặt chưa kịp biên giấy phạt (về tội không cột dây và không có ghế an toàn cho đứa bé) thì cũng bị Blanca Luz bắn chết luôn. Bên kia đường, chuyến xe buýt xuôi Nam chở cô Trần Thị Tuyết và bà mẹ là bà Nguyễn Thị Bé vừa ngừng lại trước tiệm bánh mì thịt. Cô Tuyết và bà Bé mới vừa đi lấy vé máy bay về thăm Việt Nam. Khi thấy bảo vệ của Blanca Luz quay súng về hướng họ, cô ôm lấy mẹ và thốt lên “Má ơi, dám họ bắn mình nè”. Một giây sau bà Bé bị một viên đạn vào đầu và một viên nữa vào bả vai, máu tuôn ra vào vòng tay của con gái. Mọi người trên chuyến xe bỏ chạy, chỉ để lại mình cô ngồi lay xác của người mẹ, gọi “Má ơi, má ơi”. “Tôi thề với Trời Phật là không có một viên đạn bắn về phía họ, bọn này là bọn sát nhân! Bà già tôi đâu có mang súng, sao họ lại giết!” Cô ngồi kể lại trong căn hộ chung cư hai phòng ngủ tại Santa Ana, chứa 10 người trong gia đình giờ chỉ còn có 9. Ông Trần Văn Năm (HO4) 67 tuổi nhìn di ảnh tươi cười của vợ. 40 năm chung sống, và nuôi 8 mặt con, ông nhớ lại những ngày cải tạo, bà lặn lội từ Cần Thơ đi thăm tù ở tận Thanh Hóa, dọc đường sợ bị cướp phải độn trong bụng 2 cái bánh tét và 1 ký đường, giả làm đàn bà chửa. “Cả đời tôi yêu bà và giờ thì càng yêu hơn.” Sau sự cố này, dân biểu tiểu bang Cali Đặng Thái Vũ lập tức tuyên bố sẽ tước môn bài hành nghề của Blanca Luz. Nhưng đến giờ, Blanca Luz vẫn rảo xe Pick up ở Tiểu Sài Gòn lăm lăm tay súng vì nếu không có họ thì lấy ai mà bảo vệ tự do ngôn luận của Nam Weekly, một mình MC Nguyễn Hè thì nhằm nhò gì đáng kể. Đó là chưa nói, mới vừa nghe ông Đặng Thái Vũ phát biểu, một viên chức bảo vệ đã mỉm cười ngay “Ông Đặng Thái Vân mới là người sắp bị rút môn bài”. Chú thích Bài viết này dựa vào theo Leila Fadel, Mc Clatchy Newspapers, và xảy ra ở Iraq. Người đọc có thể đổi các địa danh tùy theo nơi mình đang ngụ, không nhất thiết phải là Thủ đô Tỵ nạn. Blanca Luz Brum là nhà thơ Uruguay, từng là vợ của danh hoạ Mexico David Alfaro Siquieros, nghe đâu về sau có quan hệ với Tổng thống Argentina Juan Peron và có lần leo lên chòi bể bơi tâm sự riêng tư với nhà thơ Chile Pablo Neruda trong khi nhà thơ Tây Ban Nha Federico García Lorca đứng ở dưới để canh giùm. Bà chẳng dính dáng gì đến đánh thuê bảo vệ tuy cuối đời có ủng hộ tướng Pinochet! Vương Văn Quang Thành tựu của bạn dân Dân ta vốn yêu thơ. Nắm được sở thích ấy, gần đây lực lượng "bạn dân" đã liên tiếp tổ chức ba cuộc trình diễn thơ cực kì gây ấn tượng. Cuộc đầu tiên do bạn dân Phương Phương thực hiện, chủ đề " Thơ và kiếm”. Cuộc thứ hai của bốn bạn dân còn khá vô danh nhưng không vì thế mà bớt phần hoành tráng, chủ đề "Từ râu đến thơ". Cuộc thứ ba cũng của một bạn dân không mấy tên tuổi, nhưng sự độc đáo, bạo liệt đầy nhạc tính của nó thể hiện ngay từ cái tên chủ đề: “ Tát chết con đĩ mẹ mày!”. Có thể khẳng định, ba sự kiện văn nghệ nói trên đã làm lu mờ hoàn toàn những đêm thơ của Hội đồng Anh. Hàng tuần, các hội nghị tổng kết phong trào văn nghệ của các lực lượng bạn dân đều biểu dương toàn lực lượng về thành tích này và cam kết sẽ suốt đời và mãi mãi làm bạn dân chứ không làm gì khác. Từ trình diễn thơ, các lực lượng bạn dân hiện đang hào hứng nghiên cứu tiếp khả năng trình diễn nhạc, theo hướng dẫn chỉ đạo của ngành: “Thấy dân lành, bành lỗ đít thổi sáo vi vu”. Tất cả những gì bạn muốn biết về CNTT mà chưa dám hỏi Dưới ánh sáng của phương châm "Thất bại là tạm thời, thành công là chắc chắn", talaCu xin tháp tùng "Đề án 112" trên mọi nẻo thăng trầm của công cuộc điện hại hoá bộ máy hành là chính vốn vô cùng bất khuất, thà hi sinh mấy tỉ đồng chứ không chịu phản bội truyền thống thủ công lâu đời của nhà nước Việt Nam. Gợi ý về công dụng của Google Sau khi được cấp chứng chỉ đào tạo loại xuất sắc, nhiều học viên của Đề án 112 vẫn phải thú nhận là chưa bao giờ sử dụng Google. Một học viên là cán bộ Hội Văn nghệ Thái Bình vốn rất mê văn học Nga cho rằng Google là blog của nhà văn Nga Gô-gôn (Gogol), nhưng ông này đã mất từ lâu mà ngày ngày vẫn viết blog thì lạ thật. Một số học viên khác phát biểu rằng cần tìm gì cứ ra chợ giời là có tất, ra Google làm gì cho xa xôi. Gợi ý của chúng tôi về công dụng của Google (xem hình dưới) đã phần nào gợi được sự quan tâm của các học viên. Hai người trong số họ đã hỏi thăm địa chỉ, số điện thoại và giờ mở cửa của Google để khi nào tiện đường đi ngang sẽ ghé qua tìm hiểu thêm. (Chappatte: Le Temps, Geneva) Đứng trên vai người khổng lồ Thỏ và Gấu là đôi bạn rất thân thiết. Thỉnh thoảng hứng chí, Thỏ đòi giẫm trên vai Gấu. Gấu đồng ý đội Thỏ trên vai đi tung tăng trong rừng. Một lúc Thỏ bị tức bụng và són ra vai Gấu một ít. Gấu thấy ướt tưởng trời mưa, hỏi Thỏ, Thỏ bèn hỏi lại: "Anh Gấu ơi, nếu lông anh bị dây nước tiểu anh có phiền lòng không?" Gấu xuề xòa: "Tôi với anh là bạn thân, nếu anh lỡ rồi thì có sao đâu, chuyện ấy là chuyện nhỏ như… con thỏ ấy mà". Thỏ hớn hở tiếp tục giẫm trên vai người khổng lồ Gấu đi chơi… Được một lúc, Thỏ bảo "anh Gấu ơi, anh cho tôi xuống để tôi đi ngoài". Gấu hạ Thỏ xuống và bảo "Tôi cũng muốn đi ngoài" và đôi bạn cùng nhau làm "quận công" rất thoải mái trong khu rừng vắng. Bỗng nhiên Gấu quay sang hỏi Thỏ: "Này bạn Thỏ ơi, khi lông bạn dính tí xia, bạn có phiền không?" Thỏ nhanh nhẩu đáp ngay: "Cũng như bạn thôi, tất nhiên là không phiền!". Gấu nghe xong ung dung tóm lấy Thỏ và chậm rãi dùng Thỏ chùi đít mình. Bài học rút ra: Đừng bao giờ đứng trên vai người khổng lồ! (Một độc giả)
Gửi bài này cho bạn bè 26.9.2007
Well! Why not!
talaCu Cơ quan ngôn luận của talawas – Sát cánh cùng Nhân Dân
Số 41 – Ngày 26 tháng 9 năm 2007 Băn khoăn của chính quyền quân phiệt Miến Điện hiện thời Chappatte in "Le Temps" (Geneva) Well! Why not!
Lời tuyên bố của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong dịp thăm Ba Lan mới đây, về việc nếu Ba Lan tiếp nhận thì Việt Nam sẽ trả tự do cho Luật sư Lê Thị Công Nhân, người đang ngồi tù vì bị kết án "tuyên truyền chống nhà nước XHCN Việt Nam", khiến dư luận trong và ngoài nước đều quan tâm. Chúng tôi đã có dịp phỏng vấn Tiến sĩ L.M. (xin đọc ngắn gọn là "E-lờ-em", nhất thiết không đọc ê a là "Lờ-Mờ") về chủ đề này. Ông L.M. không thích vì ông chưa thích nêu tên đầy đủ và không thích vì ông chưa thích chụp ảnh, nên đã yêu cầu nhà báo tôn trọng sự không thích vì chưa thích này. Ngoài ra, sau một đợt tập huấn cấp tốc tại một đại học nổi tiếng ở Anh quốc mà ông không thích vì ông chưa thích nêu tên, ông L.M. có thói quen thích dùng tiếng Anh để diễn đạt những gì mà tiếng Việt hoàn toàn bất lực. Chúng tôi cũng xin tôn trọng sự thích vì đã thích đó.
talaCu: Thưa ông L.M., dư luận chung đang băn khoăn về tuyên bố mới đây của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Lẽ nào chính quyền Việt Nam lại dễ dàng đem một công dân Việt Nam giao cho một quốc gia khác như thế?
Tiến sĩ L.M.: Why not! Chủ trương của nhà nước ta hiện nay là làm bạn với toàn thế giới. Ta có cái gì mà bạn thích thì ta vui lòng cho hết, miễn là không ảnh hưởng đến quyền lợi của Đảng ta, dân tộc ta, đất nước ta.
talaCu: Luật sư Lê Thị Công Nhân hiện là một tù nhân của Việt Nam. Lẽ nào phía Ba Lan thích…
Tiến sĩ L.M.: Well! Hoá ra các nhà báo lại lạc hậu hơn chúng tôi! Sở thích thì đa dạng lắm. Thế giới ngày nay là đa nguyên mà. Chúng ta rất tế nhị, không tra vấn phía Ba Lan vì sao họ lại muốn đón cô Công Nhân sang đó. Chúng ta tôn trọng họ, nên họ cũng tôn trọng chúng ta. Đó là tình bạn chân chính.
talaCu: Nhưng kết án tù một người rồi đùng một cái lại thả tự do cho người ấy khi có lời đề nghị từ nước ngoài, liệu việc này có phù hợp với luật pháp nước ta không?
Tiến sĩ L.M.: Why not! Luật pháp của chúng ta rất uyển chuyển và nhân đạo. Văn phòng chúng tôi có hẳn một bộ phận nghiên cứu những mô hình nảy sinh từ thực tế thi hành án, một thực tế cực kì sinh động mà không lí thuyết nào có thể theo kịp. Chẳng hạn nhiều địa phương đã áp dụng thành công mô hình thụ án thuê. Thuê toàn phần hoặc thuê từng phần, rất linh động. Những người được thuê ngồi tù thường hiền lành lương thiện nên không khí nhà tù bớt căng thẳng, mà tiền phần trăm chảy vào quỹ thuê bao cũng cho phép giảm nhẹ ngân sách nhà nước đi nhiều. Phương án nước ngoài bảo lãnh cũng đang được chúng tôi tích cực nghiên cứu để tiến tới luật hoá. Mục đích của luật pháp Việt Nam không phải là giữ người ta trong tù, mà là tạo điều kiện để người ta sớm thoát khỏi vòng tù tội. Bác Hồ đã nói rồi: “Một ngày tù nghìn thu ở ngoài”! Các đồng chí lãnh đạo Đảng và nhà nước ta hầu hết đã trải qua đủ thứ nhà tù, nên rất thông cảm với tù nhân.
talaCu: Nhưng luật sư Lê Thị Công Nhân chỉ có hai lựa chọn: Một là rời khỏi Việt Nam, hai là tiếp tục ngồi tù?
Tiến sĩ L.M.: Well! Cô ấy có tất cả quyền tự do để lựa chọn. Nhưng đã lựa chọn rồi thì chớ nên tiếp tục tuyên truyền là chính quyền Việt Nam tước đoạt quyền tự do lựa chọn của công dân.
talaCu: Xin cảm ơn tiến sĩ L.M.
Gợi ý cho một giải pháp giao thông ở các đô thị lớn Không ngày nào chúng ta không chứng kiến những cảnh kinh hoàng như vậy (xem hình trên) tại các đô thị lớn ở Việt Nam. Nhưng vấn đề giao thông có thật là không thể giải quyết? Nhìn sang cố đô Rangoon của Miến Điện những ngày này, chúng ta thấy một đám đông khổng lồ đang chuyển động với một trật tự đáng kinh ngạc (xem hình dưới). Và nhìn sang thủ đô Bình Nhưỡng của nước Bắc Triều Tiên anh em (xem hình dưới), chúng ta có quyền hi vọng rằng cơ giới hoá không bắt buộc là nguồn gốc của hỗn loạn giao thông. Nhân viên cảnh sát duy nhất trong bức ảnh (góc trái, bên dưới) thảnh thơi đứng nhìn dòng xe êm ả trôi trên đường phố. Phép thử
Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh sang chơi Singapore, vào tiếp kiến Lí Quang Diệu. Sau một hồi chuyện trò về việc thực hiện chỉ tiêu án tử hình năm qua ở cả hai nước, Nông Đức Mạnh xin đặt một câu hỏi về bí quyết thành công của Singapore. Lí Quang Diệu cho biết, tướng giỏi chưa đủ, mà quân cũng phải thông minh nhanh trí, như thế mới thành công được.
Nông Đức Mạnh hỏi tiếp: "Nhưng làm thế nào nhận ra ai thông minh nhanh trí hơn ai?"
Lí Quang Diệu đáp: "Dễ thôi. Để tôi bảo cách."
Họ Lí bèn nhấc điện thoại, gọi Lí Hiển Long, hỏi: "Hiển Long nghe đây: Là con ta, nhưng không phải là anh chị em mày, đố là ai?".
Lí Hiển Long đáp ngay: "Dạ thưa cha, đó là con ạ."
Lí Quang Diệu quay sang bảo Nông Đức Mạnh: "Ông thấy cách tôi thử trí thông minh rồi chứ? Dễ lắm."
Nông Đức Mạnh hân hoan về nước, gọi điện ngay cho Phan Văn Khải: "Đồng chí Khải nghe đây! Là con của bố đồng chí, nhưng không phải anh chị em của đồng chí, đố là ai?"
Phan Văn Khải nghĩ mãi không ra, hẹn sẽ trả lời sau.
Bên kia vừa buông máy, Phan Văn Khải gọi điện ngay cho Nguyễn Khoa Điềm: "Đồng chí Điềm nghe đây! Là con của bố đồng chí, nhưng không phải anh chị em của đồng chí, đố là ai?"
Nguyễn Khoa Điềm không cần nghĩ ngợi một giây, đáp luôn: "Thưa đồng chí, đó chính là tôi."
Phan Văn Khải phấn khởi gọi điện cho Nông Đức Mạnh: "Tôi tìm ra rồi, đó là Nguyễn Khoa Điềm!"
Nông Đức Mạnh bực quá, quát vào máy: "Ngu quá! Có thế mà cũng không biết! Đó là Lí Hiển Long chứ!"
Tất cả những gì bạn muốn biết về CNTT mà chưa dám hỏi Dưới ánh sáng của phương châm "Thất bại là tạm thời, thành công là chắc chắn", talaCu xin tháp tùng "Đề án 112" trên mọi nẻo thăng trầm của công cuộc điện hại hoá bộ máy hành là chính vốn vô cùng bất khuất, thà hi sinh mấy ngàn tỉ đồng chứ không chịu phản bội truyền thống thủ công lâu đời của nhà nước Việt Nam. Hướng dẫn sử dụng một chiếc computer mới mua Dành cho học viên nam - Mở thùng các-tông
- Lấy máy móc và phụ tùng ra
- Lắp, nối các bộ phận
- Cài đặt các phần mềm
- Xong.
Dành cho học viên nữ - Mở thùng các-tông
- Gọi đường dây nóng của Ban điều hành Đề án 112
- Xuống bếp
- Tìm băng dính
- Dán kín chỗ vừa mở
- Lật ngược thùng để nhìn rõ hàng chữ “Mặt trên”
- Mở thùng
- Lấy máy ra
- Cất thùng vào kho
- Bật thử nhiều lần
- Gọi đường dây nóng của Ban điều hành Đề án 112
- Xuống kho tìm thùng các-tông vừa cất, lấy các phụ tùng ra
- Lắp nối các bộ phận và dây dẫn sao cho thật đẹp và gọn gàng
- Ôm đầu
- Gọi đường dây nóng của Ban điều hành Đề án 112…
Bản demo là gì? Mùa hè năm 1998, MS Internet Explorer không tài nào địch nổi Netscape. Bill Gates nghĩ ngợi lung quá, sinh bệnh mà qua đời. Sang đến bên kia thế giới, gặp Thượng đế. Thượng đế bảo: "Ta cho phép ngươi tự quyết định muốn lên Thiên đường hay xuống Địa ngục." Thiên thần đưa Bill đến một nơi chan hoà ánh nắng, cát trắng biển xanh, đàn bà gợi tình và âm thanh dìu dặt. Bill thốt lên: “Ôi, Thiên đường tuyệt vời!" Thiên thần đáp: "Nhầm rồi, Địa ngục đấy. Thiên đường ở chỗ khác, có muốn tham quan không?" Bill gật đầu. Thiên thần đưa Bill đến một nơi toàn những người ủ rũ ngồi bón chim bồ câu chết. Bill hỏi: “Thiên đường đấy à?” Thiên thần gật đầu. “Thế thì ta đây chọn Địa ngục”, Bill nhanh nhẩu tuyên bố. Vừa dứt lời đã thấy mình bị treo lủng lẳng trên chảo lửa, bốn bề vang dậy tiếng những kẻ bị hành hình khóc lóc thở than. “Ê! Chơi kiểu gì thế hở! Tớ vừa thấy cát trắng biển xanh, đàn bà gợi tình cơ mà!” “Ồ, lúc trước chỉ là bản demo thôi”, thiên thần nhún vai đi mất.
|