trang chủ talaCu ý kiến ngắn spectrum sách mới tòa soạn hỗ trợ talawas
  1 - 20 / 235 bài
  1 - 20 / 235 bài
tìm
 
(dùng Unicode hoặc không dấu)
tác giả:
A B C D Đ E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Ý Z
Văn họcThơ và Thơ Trẻ
Loạt bài: Hồ sÆ¡ Nhân văn-Giai phẩm
 1   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121 
19.1.2003
Trần Dần
Thơ lảy
Phạm Thị Hoài chọn và biên tập
 

tôi thú thật, tất cả chúng mình là những tồi năng
 
*
sinh ra tôi 
chuyên đề thất vọng mọi người
 
*
thằng truồng bị vây trong vòng
tròn.
 
*
sáng bảnh-bành-banh
mày vẫn ngủ-ngù-ngu
 
*
sinh tôi làm gì
tôi không hợp grammaire nào cả
sinh tôi đã có grammaire cho tất cả
ắt là không juýt cho tôi
 
*
tóm lấy tu từ vặn nghoẹo cổ
viết như khạc nhổ mọi tu từ
 
*
tôi thích viết cái chưa biết
mặc các ông viết cái đã biết
 
*
ai cũng có ngày
ngày của mình
tôi không có ngày nào hết
 
*
tôi còn trẻ tôi còn đi với ma quỷ
cứ chia cho tôi những ma quỷ nào hung dữ nhất năm canh
 
*
tôi kiếp trước tội gì thế nhỉ
sao có quê hương thịt rất buồn?
 
*
đối với tôi, mất nước văn học là mất nước nhất
 
*
anh cứ mó thử một dấu phẩy văn phạm xã hội
vuốt râu hùm xám còn đỡ nguy hơn
 
*
hiện thực là một hư cấu từ đầu chí cuối, từ dưới lên đầu
 
*
sáng tạo là một hành vi tổng lực và bất ngờ. Cả cái dái cũng tham gia sáng tạo.
 
*
xây một tập thơ là phá một nhà tù
 
*
chân lí là một lỗi thời không buông tha nhân thế
 
*
mĩ học đòi hỏi các giấu diếm và thưởng lệ nó
đạo lí đòi hỏi biểu lộ và trừng phạt giấu diếm
 
*
nói tao biết mày viết thế nào, tao sẽ nói mày sống chết ra sao
 
*
tôi thích những đàn ông vẫn cả đôi vai, cả đời mình, gánh vác một ý kiến, một giấc mơ
 
*
thà thắp một tia đom đóm
còn hơn ngồi thở dài khan
 
*
rượu cay xé mồm (nhịn xé lồn) mới thích
 
*
tự do là vi phạm chứ không tuân theo tất yếu.
 
*
tôi như có lời hứa chưa xong. Có lời nguyền chưa trọn. Có câu thề còn trăn trở nơi tim. Thơ là trò rồ của những kẻ như tôi
 
*
tôi có nghèo đâu, trăng sao lủng liểng, mây phơi dằng dặc khắp chân trời
 
*
văn chương lom khom
sao lại cho tôi nhiều xương sống thế?
 
*
từ đó chó
tốc đã đi qua một nước sủa
 
*
kể từ lăn lóc rôck
vén váy văn chương chiều dọc
cả nhà xô lắc lốc
ngộc thần kinh
 
*
trang giấy trắng quá, trắng quá, đến nước chỉ có sữa mới đen hơn.
 
*
con trắng bước đi trắng, trắng đến nỗi chỉ bóng nó mới tím hơn
 
*
hôm nay
tôi vẫn crucifix mỏm - AH
tôi sột soạt sóng ngắn
tôi zột zoạt mộng vắn
                        mộng dài
                        tam thiên thế giới
 
*
hai mắt đen ngàn lệ nhé
tôi vẫn thõng tay trong chợ bụi đông người
 
*
nhân loại- tôi không chơi với các anh nữa
ván nào anh cũng ăn gian
 
*
cứ hai người đi với nhau, tôi gọi một hàn lâm
 
*
sờ mà xem không khí không
có sẹo
hoạ chăng đầu vú là những cái sẹo của tình mẫu tử, và
mặt người
toàn bộ cái mặt là
sẹo ngoài của những cái sẹo
cụ thể bên trong
 
*
ai xuất bản nhiều đêm thế nhỉ?
 
*
tôi đứng tuổi mà không đứng gió
 
*
lo quá
phải lên Thiên Ðường
một mình
hết sức một mình
 
*
được ván cờ thua
thu hoạch bụi hồng
 
*
chỗ nào Tư Mã cũng bơ vơ
rồi một hôm, lỗ chỗ gió, buổi chiều như một chương trình đục lỗ
nhà mồ Tư Mã cư tang
 
*
ngán cho những ván đàn ông
không hơn những kiếp anh hùng-lom khom
 
*
ai người bình giá cơn mưa
 
*
lời nói bao giờ cũng là một hối hận
 
*
mưa rơi không cần phiên dịch
 
*
thức khuya mới biết đêm ngắn
kẻ ngỡ đêm dài là chửa thức khuya
 
*
thế giới
nơi con chữ lẩm bẩm
buổi chiều lẩn thẩn
nơi Tư Mã lẩm cẩm
 
*
làm lại thở dài
làm lại thơ ngây
 
*
không khóc nước này cạn lộc
khóc nước này cạn khát vọng mà thôi
 
*
ai chẳng có nhà nước của mình để khốn đốn với
nó.
ôi
đi đâu thoát được mùa người?
 
*
tôi rủ tôi đi vào cửa khó
dễ ăn, dễ ngủ
siêu lạm phát
động vật dễ dàng
 
*
ngày ngày nhấm nháp chân mây
 
*
mỗi ngày thu dọn một chân mây
 
*
mỗi ngày ăn vụng một mini
 
*
khi cây khóc hết lá
ngày khóc hết khói
tôi về
 
*
càng chết tôi càng bất tử
eo ôi
chết vẫn không yên
 
*
cô gì đêm ấy
bỏ chồng chưa?
 
*
thế là tôi vẫn lạc quan đen
đâu phải tôi bôi đêm đen
vào ánh sáng mọi điện đèn.
 
*
không khóc không cười tôi vẫn chỉ lạc quan đen
 
*
đen đến mức chỉ mỗi trắng mới óng ả hơn
 
*
đừng tha thứ cho tôi nếu một chiều nào yếu đuối
tôi tắt tôi đi trong dàn nhạc áy náy các vì sao.
 
*
vắng lặng tôi ra khỏi trời.
bước lặng tôi về tuổi muội.
 
*
gió tha người, ở các ngã ba.
 
*
tôi đau ở
mỗi người một vụ án
mỗi người
            chôn
            sống
một chân mây
 
tôi đau ở
        tôi thồ văn tự xứ này lên.
 
*
tất cả diễn ra trong khói một tia nhìn.
tất cả diễn ra trong lá vắng một tia nhìn.
 
*
tôi đã hát những ngày mai - không hát
bây giờ tôi hát - lạc quan đen
 
*
mất ngủ hàng đèn
trong một thủ đô đen
 
ngã ba đen
ngã ba đen
sự vật không đèn
 
*
noel
hồ sơ đen
màng nhện bóng đèn
vẫn có nhưng mũ trùm đen đưa đám đám tang đen.
 
*
một đám ma đen đi mãi không tới huyệt
 
*
rồi ra tôi sẽ buồn như núi
lặng như ngày
đau đáu như mây
 
*
tuổi cuối đi về xứ cuối
có còn tia cuối nào không?
 
tim cuối lê về phố cuối
hay là tia khói cuối đã tan đi?
 
*
nghi gì
xá gì khi khói - cuối đã bay đi
            mây cuối của lòng
            con mắt cuối vẫn chong chong
 
cho tôi ngồi phố khói
ga khói của lòng, bướm khói liệng sân ga
tầu khói
chung nhau mầu tuổi khói
đâu dè mắt khói chói chiêm bao/ mây bay
chung đôi ngồi kể khói
mưa rất xưa mà thu rất xanh
mắt khói thế này - mắt khói để cho ai?                
 
*
hoa soi, hoa sói, hoa sòi
hoa khói
ga cuối của lòng
tim cuối
hai bàn chân cuối
khóc đi thôi
 
*
ga cuối của lòng
            chẳng nói
sợ rằng như khói
nói bay đi
sợ rằng như nói
khói bay đi
ga cuối của lòng

© 2003 talawas