© www.talawas.org     |     về trang chính
tìm
 
(dùng Unicode hoặc không dấu)
tác giả:
A B C D Đ E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Ý Z
1.11.2008
Trần Ngọc Vương

 

Em thưa cô… Thưa hai bác Hoàng Ngọc…

Trước hết, xin có mấy nhời (riêng) với hai bác Hoàng Ngọc…

“Chuyện(vốn) chẳng có gì mà ầm ĩ.” Cứ như em tưởng tượng, thì khi viết, bác Hiến không bày sẵn tư liệu trước mặt. Đuổi bắt ý tưởng, bắt được rồi thì “diễn” nó ra. Thoát khỏi tư liệu cụ thể thì tư duy trở nên khoái hoạt, tự do hơn. Nhưng dễ phạm vào “lỗi thao tác”. Và hậu quả thấy ngay được: ngay cái việc chép lại tên tác giả và tên cuốn sách cũng không đảm bảo an toàn. Loại “bệnh” này thường có ở đại gia, ở người già, ở nghệ sĩ và bác học (chẳng đã có thành ngữ “đãng trí bác học” đấy thôi!). Mà bác (Hoàng Ngọc) Hiến thì dường như là “bộ phận cấu thành” của cả mấy nhóm ấy.

Nhưng cái ý tưởng mà bác Hiến trình ra thì “không quá xa sự thật”. Cũng có thể nói như người (Tàu) xưa: “Tiểu sự hồ đồ, đại sự bất hồ đồ”. Bác (Hoàng Ngọc)-Tuấn này: nói gì thì nói, cái ông Charles Jencks ấy, theo như nhời của cả bác Hiến lẫn bác, quả là người đầu tiên “đóng đinh” thuật ngữ “hậu hiện đại” vào lĩnh vực kiến trúc; những người khác, trước ông, nếu có công, thì cũng chỉ mới “ướm thử, gá tạm”, và điều quan trọng là chưa làm cho nhiều người chú mục vào đó. Bác đồng ý thế chứ?

Và chắc bác cũng không phản đối, khi em mạo muội nói rằng, ở (hoặc xuất phát từ) cái xứ mà học phong còn chưa đến độ ra ràng, sự chính xác chặt chẽ vẫn chỉ mới tới mức “rằm cũng ừ, mười tư cũng gật”, “chín bỏ làm mười” như “xứ mình”, thì việc xác định “toạ độ” miền chân lý khu trú lắm lúc còn cần và quan trọng hơn cả việc “định vị chính xác đến từng centimet”? Điều đó hoàn toàn không có nghĩa là em “bênh” bác (Hoàng Ngọc) Hiến đâu: bất luận thế nào, “cẩn tắc vô ưu”!

Chỉ là em không ưa lắm cái cách khái quát hoá… “đại ngôn” (nói thiệt!) dường như có phần “bơm vá ác ý” mà bác dùng cho bác Hiến, rồi hai bác dùng “trao qua đổi lại” cho nhau.

Hai bác lại còn kể tích “tam đại con gà”, còn hứa hẹn cả “chuyện hồi sau sẽ rõ!”.

Em thưa cô! (là hàng vạn độc giả ấy, các bác ạ!)

Cô có thích nghe tiếp hai “bạn bự” này đôi co?

Em tin là không!

Còn vì một lẽ: hai “bạn bự” này đang tự làm mình “hư hao” bớt chất “nguyên khí” đi đấy!